词语莽撞
◎ 莽撞 mǎngzhuàng
[crude and impetuous;rash] 鲁莽。指言语、行动粗率而不审慎
莽撞的小孩
◎莽 mǎng 〈名〉 (1)(会意。从犬,从茻。原意是犬跑到草丛中逐兔,假借为茻,草丛) (2)草丛 [grass cluster] 莽,草也。——《小尔雅》 暴骨如莽。——《左传·哀公元年》 在野...
撞:◎撞 zhuàng 〈动〉 (1)(形声。从手,童声。本义:撞击) (2)同本义 [bump against;run into;strike;collide] 撞,丮捣也。——《说文》。字亦作揰,作摐...