词语牵挺
拼音qiān tǐng qian ting
◎牵 牽 qiān 〈动〉 (1)(形声。从牛,“冖”象牵牛的绳,玄声。本义:牵牛) (2)同本义。引申为牵拉 [pull;lead along] 牵,引前也。——《说文》 牵,引也。——《广雅》 飱...
◎挺 tǐng 〈动〉 (1)(形声。从手,廷声。本义:拔出) (2)同本义 [draw] 挺,拔也。——《说文》 挺剑而起。——《战国策·魏策》 尉剑挺。——《史记·陈涉世家》 (3)又如:挺举;挺...