词语挨挨抢抢
拼音āi āi chēng chēng ai qiang
◎挨 āi 〈动〉 (1)(形声。从手,矣声。本义:以手击背) (2)从后推击;打 [hit from behind] 挨,击背也。——《说文》 挨,击也。——《广雅》 (3)靠近 [get clos...
◎抢 搶 qiǎng 〈动〉 (1)(形声。从手,仓声。本义:抢夺) (2)同本义 [seize;snatch;rob;loot] 抢夺声。——《虞初新志·秋声诗自序》 抢夺耕牛。——《广东军务记》 ...